Monday, July 7, 2008
Cảm Nghĩ Niên Trưởng Nguyễn Hùng Trâm về Lôi Hổ Nguyễn Văn Đại
Rất đau buồn nghe tin Lôi Hổ Nguyển Văn Đại mà tôi coi như người em ruột của tôi, lâu nay tôi thường gọi điện thoại đến nhà, thì gia đình cho biết Đại lái xe xuyên bang.
Thỉnh thoảng Đại có ghé tôi thăm sức khỏe mổi chuyến lái xe xuyên bang.
Tôi thấy đời sống Đại có phần chật vật, tôi có nhã ý san sẻ, nhưng Đại một mực từ chối.
Tôi còn một kỹ vật rất quý giá. Đại thấy tôi thích sưu tầm đồ quân đội xưa, đã âm thầm kiếm mua để tặng tôi đó là cái Kính PILOT.
Cái kính này tôi chỉ đeo trong những ngày lể và dịp đặc biệt.
Ngày tết vừa qua ngồi trên xe tham dự diễn hành Tết Nguyên Đán 2008 tôi đã đánh rơt mất.
Bổng nhiên một cú điện thoại "Anh Trâm cái kiếng rớt trên xe của Hoà", nay cái kiếng tôi để trong bao và từ nay không đeo nữa.
Tôi lau sạch cất vào tủ, nếu Đại có mệnh hệ nào thì cái kiếng biểu tượng cho tình chiến hữu gắn bó bên nhau, dù thời gian có phôi pha tôi vẫn trang trọng người chiến hữu người lính Lôi Hổ này.
Hom nay nghe tin này buồn thật là buồn, tôi sẽ đến thăm Đại vào sáng ngày mai.
Xin nguyện cầu sự lành đến với Đại.
Một Lôi Hổ Can đảm. Có bản lãnh, và luôn kính trên nhường dưới. Một Lôi Hổ gương mẩu .
Nước mắt đã tuôn ra khi tôi nghe hung tin nầy.
Tôi đã phát hiện nhận ra Nguyễn Văn Đại người Lôi Hổ Chiến Đoàn 1 thật dể thương này ,
Nguyễn Hùng Trâm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment